Chat

Đăng

Bạn

Làm con ngoan thì ai lo cho mình ngoan trước?

4 tháng trước

Mình là con một trong gia đình. Từ nhỏ đến lớn, lúc nào cũng được dạy phải ngoan, phải giỏi, phải biết nghĩ cho ba mẹ.
Và mình đã cố – cố rất nhiều.

Cố học thật tốt để ba mẹ tự hào với họ hàng.
Cố không cãi lại dù có những lần nước mắt muốn rơi vì những câu nói đau như tát.
Cố nghe lời, đi học đúng ngành, sống đúng chuẩn…
Cố trở thành “đứa con vàng” mà ai cũng lấy làm ví dụ.

Và rồi mình nhận ra: mình đã sống một cuộc đời mà… chẳng phải của mình.

Có những đêm bật khóc vì cảm giác lạc lõng. Mình không được chọn sai, không được nghỉ ngơi, không được nói “mệt” vì lúc nào cũng sẽ nhận lại câu:
“Bằng tuổi mày ba mẹ còn cực hơn.”
“Mày ăn học đầy đủ rồi còn than cái gì?”

Họ nghĩ mình yếu đuối, nhạy cảm quá mức. Nhưng thật ra chỉ là… chẳng ai lắng nghe đủ lâu để hiểu mình đã kìm nén bao nhiêu thứ.

Mình cũng là con người.
Cũng có lúc mỏi.
Cũng có lúc chỉ muốn hét lên:
“Con cũng cần được yêu thương. Không phải chỉ khi con đạt thành tích, không phải chỉ khi con làm ba mẹ vui lòng.”

Nhưng làm sao để nói điều đó mà không khiến họ đau lòng?
Làm sao để vừa là một người con tốt, mà vẫn sống đúng với cảm xúc của mình?

Chắc nhiều bạn Gen Z cũng từng có suy nghĩ giống mình:
– Ước gì ba mẹ hiểu rằng: con không hoàn hảo, và con không muốn phải giả vờ mạnh mẽ mãi.
– Ước gì trong bữa cơm gia đình, thay vì hỏi “thi được mấy điểm?”, ba mẹ hỏi “dạo này con có ổn không?”.
– Ước gì mình được yêu vì là chính mình – chứ không phải vì những gì mình làm được.

Chúng mình trưởng thành…
… nhưng vẫn chưa được “làm người lớn” trong chính căn nhà của mình.

Nếu bạn đang đọc đến đây và thấy mình trong từng câu chữ – thì mình chỉ muốn nói:
Bạn không sai. Bạn không bất hiếu. Bạn không “kém cỏi” như bạn nghĩ.
Bạn chỉ đang cố gắng sống sót trong một môi trường mà không phải ai cũng hiểu được nỗi đau thầm lặng của thế hệ này.

Rồi sẽ có một ngày, bạn được tự do – cả trong suy nghĩ lẫn cuộc đời.
Và khi đó, đừng quên ôm đứa trẻ bên trong bạn…
…nó đã cố gắng rất nhiều để sống sót, để lớn lên, để vẫn dịu dàng dù chưa từng được dịu dàng.

14 1,187

Bình luận (14)


Đang buồn
4 tháng trước
Rồi một ngày mình sẽ sống cuộc đời của riêng mình – không phải để trả nợ kỳ vọng của ai nữa.
4 tháng trước
Em không bất hiếu, không yếu đuối. Em chỉ đang sống thật với những gì em chịu đựng.
4 tháng trước
Làm con ngoan cũng mệt lắm. Làm người bình thường thôi được không?
4 tháng trước
Không ai sai, nhưng cũng không ai hiểu nhau đủ để dừng lại và lắng nghe thật sự
4 tháng trước
Có ai từng khóc trong phòng nhưng ra ngoài vẫn nói ‘con ổn’ chưa?
4 tháng trước
Có ai hỏi: ‘Dạo này con có ổn không?’ – nghe mà thấy ấm cả tim. Vì nó hiếm lắm…
4 tháng trước
Chúng ta đã sống quá lâu để làm con ngoan, mà quên mất cách sống cho mình
4 tháng trước
Từng câu, từng chữ như viết hộ lòng em… ‘Con cũng cần được yêu thương’ – đau mà đúng
4 tháng trước
Không yếu đuối. Không nhạy cảm quá mức. Chỉ là tổn thương quá lâu rồi không còn chỗ giấu nữa thôi
4 tháng trước
Ước gì ba mẹ hiểu: con người ta không phải cái máy in thành tích.
4 tháng trước
Câu ‘mày ăn học đầy đủ rồi còn than gì’ là cái xiềng vô hình bóp nghẹt cảm xúc biết bao đứa trẻ
4 tháng trước
Không ai dạy mình cách làm con mà vẫn là chính mình cả… Chỉ biết cố gắng tới lúc mỏi mệt
4 tháng trước
Đọc xong chỉ muốn ôm bạn một cái thật chặt… vì thấy bản thân mình trong từng câu chữ
4 tháng trước

Bài viết liên quan