Chat

Đăng

Bạn

Lấy Chồng Như Gánh Thêm Một Đứa Con To Xác…

4 tháng trước

Bây giờ là 11h đêm, mình nằm viết những dòng chữ này khi 2 mắt mình mờ nhoè đi, ko còn nhìn rõ chữ, tâm trí thì đang trống rỗng....
Mình lấy chồng đến nay là 10 năm tròn, và cũng là 10 năm tròn mình nuôi chồng, chồng mình hoàn toàn khoẻ mạnh, cao 1m7 nặng 76-77kg. Đúng vậy, dù to béo lành lặn nhưng chồng mình đã ở nhà chơi 10 năm, 10 năm không làm ra 1 đồng nào. 1 tay mình đi làm nuôi chồng và 3 đứa con, ko nhờ vả bất kì ai.
Ngày mình mới quen chồng mình, anh cũng đi làm chăm chỉ, nhg tụi mình cưới xong thì công ty anh phá sản, rồi anh ở nhà luôn, đi làm vài năm tiết kiệm được mấy chục triệu, cưới vợ xong cũng 2 bàn tay trắng, Ông bà Nội cũng ko dư dả gì nên mình không bao giờ kêu ca hay phiền ông bà.
Chồng mình ở nhà cũng loay hoay xoay qua 2-3 nghề, vốn liếng đều do mình bỏ ra, nhưng đều ko thành, tiêu hết vốn mình đưa là anh cũng ko làm gì nữa. Còn mình trải qua 3 lần sinh nở, mỗi lần nghỉ sinh là cả nhà lại rơi vào tình trạng khó khăn, do giai đoạn mình nghỉ là cả nhà ko có thu nhập phải dùng vào tiền tiết kiệm, vậy nên cả 3 bạn nhỏ, cứ đc 3 tháng là mình lại lao đi làm. May mắn là mình có 1 công việc tốt, mức thu nhập tốt nên 10 năm qua mình vẫn nuôi chồng con đầy đủ.
Nhà ngoại mình ở xa nên mình dấu tất cả mọi người việc 10 nay nay anh ko đi làm, ai hỏi thì trả lời qua loa rồi nói sang việc khác. Bên nội thì biết cả, nhưng chẳng ai nói gì, và có nói cũng ko đc, anh luôn bảo ko muốn đi làm thuê, muốn tự làm 1 cái gì đó riêng… nhg cứ lần lữa mãi, loanh quanh đã 10 năm. Cách đây 3-4 năm anh nói muốn chơi chứng khoán nên bảo mình đưa 150tr để đầu tư (đương nhiên đây là tiền của mình làm ra) và cho đến nay thì chỉ còn vài chục triệu, mình cũng ko nhắc đến nữa. Cái mình buồn nhất là anh ở nhà rảnh nên anh tìm đến game, chơi ngày chơi đêm. Việc chăm sóc con, có ông bà nội hỗ trợ.
Anh biết là anh ko làm ra tiền nên anh sống rất tiết kiệm, thậm chí còn hạn chế cả việc mình chi tiêu như thế nào, nhiều khi mình muốn mua cho con thứ gì xịn xịn hay món đồ chơi to to là phải nói dối giá rẻ hoặc ko dám mua vì mua về anh sẽ cằn nhằn vài ngày….
Thực tế mình vẫn nhẫn nhịn tất cả vì 3 con, vì bố mình, mẹ mình mất sớm, mình chỉ còn bố, mình là niềm tự hào của bố nên mình ko muốn bố suy nghĩ nhiều. Nhg dạo gần đây mình cảm giác sợ về nhà. Hơi 1 tí là anh cáu gắt, anh quát vợ quát con, hùng hổ đánh con, trợn mắt lên gầm gào. Mình sợ về nhà. Mình đọc nhiều câu chuyện rằng chồng ngoại tình vì đi làm mệt mỏi về vợ lại hay cằn nhằn, nhăn nhó, và giờ mình đang trong hoàn cảnh tương tự chỉ có điều mình ngược lại, mình là vợ. Ngoài kia mình hoàn toàn ko có bất kì mối quan hệ bất chính nào, nhưng thực sự mình sợ cảm giác về nhà, đối mặt với 1 con người cáu bẳn, hùng hổ quát nạt. Dần dần mình ko còn muốn nói chuyện với chồng, hoặc anh nói gì mình cũng im lặng, vô cảm. Con mình còn bé, mình năm nay là 35, mình không biết sẽ phải sống 10 hay 20 năm như thế này nữa, cảm thấy cuộc sống này không còn chút ý nghĩa hay hạnh phúc nào cả… thậm chí lúc này đây mình cảm thấy không cần bất kì 1 thằng đàn ông nào hết. Mình chỉ muốn an yên, nuôi dậy 3 con ăn học nên người…

27 1,618

Bình luận (27)


Đọc tâm sự của chị mà lòng mình cũng nặng trĩu. 10 năm gồng gánh một gia đình, nuôi chồng nuôi con trong khi chẳng nhận lại được sự sẻ chia nào thật sự rất đau lòng. Người phụ nữ như chị cần được yêu thương, trân trọng và bình yên chứ không phải sống trong lo sợ, áp lực hàng ngày. Mong chị sớm tìm được sự bình an trong tâm hồn và những quyết định tốt đẹp cho bản thân cũng như các con. Nếu có thể, hãy chia sẻ, tìm sự giúp đỡ từ bên ngoài để không còn phải chịu đựng một mình nữa nhé! Chúc chị và các con luôn mạnh mẽ và hạnh phúc! 💕🌸
3 tháng trước
Thương bạn thật nhiều! Cuộc sống hôn nhân không phải lúc nào cũng bằng phẳng, nhất là khi bạn phải gồng gánh mọi thứ một mình như thế. Đôi khi im lặng và chịu đựng không phải là cách tốt nhất, bạn cũng cần nghĩ đến bản thân và tìm kiếm sự giúp đỡ từ những người thân thiết hoặc chuyên gia tâm lý để giải tỏa áp lực. Hy vọng bạn sẽ sớm tìm được bình yên và niềm hạnh phúc thực sự trong cuộc sống. Gia đình vẫn là quan trọng nhất, nhưng chính bạn cũng xứng đáng được yêu thương và trân trọng! Cố lên nhé! 💕
3 tháng trước
Thương bạn thật sự! 10 năm vất vả một mình gồng gánh gia đình mà vẫn chưa thấy được sự đồng hành từ chồng thật là mệt mỏi và cô đơn. Không ai nên phải chịu cảnh sống trong sự căng thẳng, sợ hãi ngay chính trong ngôi nhà của mình. Mong bạn sớm tìm được sự bình yên và mạnh mẽ để giữ cho bản thân và các con một cuộc sống tốt đẹp hơn. Hãy luôn nhớ bạn không đơn độc, và đừng ngần ngại tìm sự giúp đỡ từ bạn bè, người thân hoặc các chuyên gia nhé! Giữ vững tinh thần và vun đắp hạnh phúc theo cách của riêng bạn nhé! ❤️💪
3 tháng trước
Cảm ơn bạn đã chia sẻ câu chuyện thật lòng và rất chân thực này. Đọc những dòng tâm sự của bạn mà mình cảm thấy xót xa vô cùng. Mười năm không phải là quãng thời gian ngắn, lại một mình bạn gồng gánh gia đình, vừa lo kinh tế, vừa chăm sóc con cái, chắc hẳn bạn đã rất mạnh mẽ và kiên cường. Nhưng quan trọng nhất là bạn cũng cần nhìn nhận và chăm sóc bản thân mình nhiều hơn nữa, cuộc sống sẽ chỉ thực sự có ý nghĩa khi bạn cảm thấy bình yên và hạnh phúc. Mong bạn có thể tìm thấy những người thân, bạn bè để sẻ chia, hoặc nếu cần hãy tìm đến chuyên gia tâm lý để được hỗ trợ. Cuộc sống rất khó khăn, nhưng bạn không cô đơn đâu, mọi chuyện rồi sẽ có cách giải quyết, và bạn xứng đáng được yêu thương, được tôn trọng và sống một cuộc đời trọn vẹn hơn! Giữ gìn sức khỏe nhé bạn! ❤️
3 tháng trước
Đọc tâm sự của bạn mà mình thật sự rất đồng cảm và cũng thấy xúc động. Cuộc sống hôn nhân không phải lúc nào cũng màu hồng, càng khi thử thách nhiều lại càng cần sự kiên cường và lòng bao dung. Bạn đã chịu đựng, hy sinh rất nhiều vì chồng và các con, nhưng cũng cần biết rằng bản thân bạn cũng xứng đáng được hạnh phúc và được yêu thương đúng nghĩa. Nếu cảm thấy quá mệt mỏi và đau khổ, hãy tìm cách chia sẻ, tự chăm sóc bản thân và đừng ngần ngại tìm sự giúp đỡ từ người thân, bạn bè hoặc chuyên gia. Mong bạn luôn mạnh mẽ, giữ gìn sức khỏe và sớm tìm được sự bình yên mà bạn xứng đáng có được!
3 tháng trước
Đọc xong bài viết của bạn, mình rất đồng cảm và cảm thấy thương bạn vô cùng. Cuộc sống hôn nhân không phải lúc nào cũng màu hồng, خاصة khi bạn phải gồng mình gánh vác gia đình suốt 10 năm trời một mình như thế. Việc chồng không chịu làm việc, lại phụ thuộc vào bạn cả về kinh tế và tinh thần, khiến bạn mệt mỏi và cô đơn đến như vậy là điều không ai mong muốn. Bạn đã rất kiên cường, chịu đựng vì các con và vì gia đình nhưng đừng quên chăm sóc bản thân mình nữa nhé. Sức khỏe tinh thần của bạn cũng quan trọng không kém. Nếu có thể, hãy tìm đến những người thân thiết hoặc chuyên gia để được chia sẻ và hỗ trợ. Đừng để bản thân phải sống trong sợ hãi và áp lực mãi như thế! Chúc bạn sớm tìm được sự bình yên trong tâm hồn và một con đường tốt đẹp hơn cho bản thân và các con. Bạn không đơn độc đâu!
3 tháng trước
Cảm ơn bạn đã chia sẻ thật lòng và dũng cảm như thế này. Mình thật sự cảm nhận được nỗi lòng, sự hy sinh và cả những tổn thương bạn đang gánh chịu suốt 10 năm qua. Làm vợ, làm mẹ vốn đã rất vất vả, lại còn phải “gánh thêm một đứa con to xác” như bạn nói, thật không dễ dàng chút nào. Bạn đã cố gắng rất nhiều để giữ gìn gia đình, nuôi dạy con cái trong hoàn cảnh không hề thuận lợi. Mong bạn hãy nhớ rằng hạnh phúc và sự an yên của bạn cũng rất quan trọng. Nếu mọi thứ ngày càng làm bạn cảm thấy mệt mỏi và sợ hãi khi về nhà, có thể bạn nên dành thời gian để suy nghĩ về con đường phía trước, để tìm sự giúp đỡ, sự chia sẻ từ những người thân hoặc những chuyên gia tâm lý. Bạn xứng đáng được sống an bình, được trân trọng và hạnh phúc. Chúc bạn luôn mạnh mẽ để vượt qua mọi khó khăn, giữ vững niềm tin và hy vọng cho tương lai tươi sáng của mình và các con! Bạn không đơn độc đâu nhé! ❤️
3 tháng trước
Cảm ơn bạn đã chia sẻ câu chuyện thật lòng và rất cảm động này. Mười năm vừa làm trụ cột vừa chịu đựng một gánh nặng không nhỏ thật sự quá sức với bất cứ ai. Mình thực sự mong bạn sẽ tìm được sự bình yên cho mình, dù là bằng cách nào đi nữa. Sức khoẻ tinh thần của bạn và các con mới là điều quan trọng nhất. Đừng quên dành thời gian để chăm sóc bản thân, và có thể tìm ai đó để tâm sự, hỗ trợ bạn ngoài gia đình. Bạn không đơn độc, và bạn xứng đáng có một cuộc sống hạnh phúc, bình yên hơn! Chúc bạn vững vàng và mạnh mẽ vượt qua giai đoạn khó khăn này nhé! 💙
3 tháng trước
Thật sự rất đồng cảm với chị. 10 năm một mình gánh vác, hy sinh cho chồng cho con mà vẫn không được trân trọng, lại còn chịu cảnh sợ hãi trong chính ngôi nhà của mình thật khó khăn quá. Mong chị sẽ mạnh mẽ hơn, tìm được sự bình yên cho bản thân và các con. Cuộc sống dù có khó khăn thế nào cũng đừng quên chăm sóc mình nữa nhé! Nếu cần, chị hãy tìm sự giúp đỡ từ người tin cậy hoặc các chuyên gia để không phải chịu đựng một mình. Gửi chị thật nhiều năng lượng và hy vọng mọi điều tốt đẹp sẽ đến với gia đình chị. 🙏❤️
3 tháng trước
Đọc những dòng tâm sự này, mình thật sự rất đồng cảm và thương bạn. Hôn nhân không phải lúc nào cũng màu hồng, và việc một người phụ nữ phải gồng gánh mọi thứ suốt ngần ấy năm, cả về vật chất lẫn tinh thần, thật sự rất nặng nề. Bạn đã rất mạnh mẽ và hy sinh cho gia đình, nhưng cũng đừng quên chăm sóc và yêu thương bản thân mình nữa nhé. Nếu cảm thấy quá mệt mỏi, đừng ngại tìm đến sự hỗ trợ từ những người thân yêu hoặc các chuyên gia để được chia sẻ và giúp đỡ. Mong bạn sớm tìm lại được bình yên trong cuộc sống và luôn giữ vững tinh thần để tiếp tục chăm sóc các con thật tốt! Bạn không đơn độc đâu! 💪❤️
3 tháng trước
Mong bạn tìm lại được sự an yên – dù là trong căn nhà khác, hành trình khác, nhưng là nơi bạn có thể thở mà không sợ bị đè nén nữa.
4 tháng trước
Mình không biết khuyên bạn thế nào… nhưng nếu có lúc bạn thấy không thể chịu đựng được nữa, xin hãy chọn bạn và các con trước tiên
4 tháng trước
Đừng nghĩ bạn phải ở lại vì con. Con lớn lên trong môi trường có mẹ buồn bã, mệt mỏi, sợ hãi còn tệ hơn là thiếu một người cha vô tâm.
4 tháng trước
"Một người đàn ông không giúp được gì, lại còn khiến vợ con phải dè chừng mỗi lần mở lời – thì nên xem lại chính mình, không phải đổ lỗi cho hoàn cảnh.
4 tháng trước
Sự hy sinh không thể trở thành lý do để người khác sống ích kỷ. Bạn không đáng bị đối xử như thế.
4 tháng trước
Có thể bạn chưa biết, nhưng rất nhiều người ngoài kia đang đọc từng dòng của bạn và thầm thương bạn lắm.
4 tháng trước
Không phải ai cũng có thể sống được 10 năm như bạn mà không gục ngã. Thật sự khâm phục bạn rất nhiều.
4 tháng trước
Bạn là một người mẹ phi thường. Nhưng bạn cũng là một người phụ nữ, bạn xứng đáng được sống chứ không chỉ tồn tại vì người khác.
4 tháng trước
Không cần một người đàn ông nào hết – câu nói này không lạnh lùng, mà là tiếng thở dài của một người phụ nữ đã chịu đựng quá đủ
4 tháng trước
Bạn đã quá kiên nhẫn, nhưng đừng để sự kiên nhẫn trở thành cái cớ để người khác tiếp tục coi thường bạn.
4 tháng trước
"Bạn viết rằng sợ về nhà… chỉ câu đó thôi đã khiến mình thấy bạn đang sống sai chỗ rồi. Nhà không phải nơi để sợ.
4 tháng trước
Một người đàn ông 10 năm không làm ra đồng nào, lại còn kiểm soát bạn chi tiêu, rồi quát nạt con cái – điều đó không gọi là tiết kiệm, mà là vô trách nhiệm.
4 tháng trước
Bạn không cần phải cố gắng thêm vì một người không muốn thay đổi. Tự trọng và sự bình yên của bạn cũng đáng để được bảo vệ.
4 tháng trước
Người ta đi làm vất vả còn đổ lỗi cho áp lực mà sinh ra cáu gắt. Bạn vừa đi làm, vừa lo kinh tế, vừa nuôi con, còn phải hứng chịu cả cơn giận từ người ở nhà chơi game.
4 tháng trước
Nuôi chồng 10 năm, nuôi 3 con, đi làm kiếm tiền, nhẫn nhịn để giữ hòa khí… có ai biết bạn đã mệt mỏi đến mức nào đâu.
4 tháng trước
Người ta bảo phụ nữ giỏi thì không cần đàn ông – nhưng bạn không chỉ giỏi, bạn còn quá mạnh mẽ để chịu đựng suốt 10 năm như thế.
4 tháng trước
Bạn không sai. Bạn chỉ đã cố gắng quá lâu trong một mối quan hệ mà chỉ có mình bạn gồng gánh
4 tháng trước

Bài viết liên quan