Tôi đã sai… nhưng không biết có nên cố gắng nữa không
4 tháng trước
Chồng mình đẹp trai, tử tế, chăm chỉ và có công việc rất ổn định, nhưng đến giờ k hiểu sao mình lại ngoại tình sau lưng đã chồng 2 năm….
Nhiều lần chồng mình nghe được thông tin người ta đồn thổi, anh ấy có nói với mình nhưng mình đều nói dối và vì chồng k có căn cứ cho nên anh ấy vẫn chọn tin tưởng mình để cuộc sống hôn nhân 2 vợ chồng hài hòa.
Tuy nhiên mình giấu mãi cũng k được 1 hôm chồng mình đã biết đc tất cả: Mình ngoại tình với 1 anh cùng cơ quan đã có vợ-con và mối quan hệ ấy đã quá giới hạn nhiều nhiều.... lần, mình cũng rất ân hận, tối đó sau khi có đủ bằng chứng (tên tuổi, địa chỉ nhà, tên khách sạn,.....) chồng mình vẫn điềm tĩnh về nhà ăn cơm đợi 3 con ngủ mới nói chuyện với mình chỉ mong mình thành thành thú nhận để cả 2 ở lại hay ra đi cũng sẽ tốt, chồng còn yêu cầu mình tự thú nhận và chưa nên nói cho gia đình hai bên biết nhưng lúc đó khi chồng nói biết hết sự thật mình vẫn quanh co trách móc nói dối là chồng k tin tưởng và yêu cầu sống k niềm tin thì ly hôn.
Sau đó cũng chính mình đã gọi điện thoại cho chị gái mình và gia đình chồng mình...Sau tất cả thì mọi chuyện đều đc phơi bày, chồng mình biết tất cả và đã nói hết với gia đình 2 bên rằng mình k chỉ ngoại tình với 1 người đã có vợ, mà mình còn đang thích và có tình cảm với 1 đồng nghiệp nam kém mình 10 tuổi....mình rất xấu hổ và cũng đã thú nhận 1 phần sự việc. Mình k chọn thú nhận toàn bộ vì mình xấu hổ và sợ chồng đau lòng nhưng chồng lại biết rất rõ, và tường tận....chỉ có điều k làm ầm ĩ.
Sau đó: Mình xin lỗi gia đình chồng và chồng nhưng chồng mình lại nói tha thứ cho mình vì nghĩ đến bố mẹ 2 bên đã già, 3 đứa con còn nhỏ chứ chưa thể chấp nhận và tha thứ cho tội lỗi của mình.....đến bây giờ mọi chuyện đã được 3 năm... mình hoàn toàn biết mình sai và chấm dứt mọi chuyện nhưng những yêu cầu chồng đưa ra mình đều chưa làm được. Chồng yêu cầu mình chuyển nơi làm việc để chấm dứt hẳn mối quan hệ với 2 người kia nhưng mình chưa muốn nghỉ dù đã kết thúc hoàn toàn, vì công việc đó có thu nhập ổn định và mình yêu thích nó cũng gắn bó cả 10 năm rồi.....
Nhiều lúc mình cũng cảm nhận được chồng bảo vì con mà tha lỗi cho mình nhưng k, mình vẫn thấy anh quan tâm, chăm sóc, lo lắng cho mình…có điều anh ngại nói ra thôi nhưng cũng có lúc anh im lặng rất lâu, rất dài k nói gì, rồi có lúc anh lại muốn dừng lại vì thấy sống như thế này là anh ấy thấy khổ, xấu hổ và nh*c…cũng có nhiều lúc thi thoảng anh lại nhắc lại và nói vs mình nhiều từ khó nghe, mình k muốn nghe và k muốn chấp nhận mình đã thực sự kết thúc tình cảm bên ngoài, và vẫn còn tình cảm với chồng.
Mình cũng biết ăn năn nhưng chồng cứ hay nhắc lại và sống kiểu lạnh nhạt mình rất buồn....không biết mình nên đồng ý ly hôn với chồng hay cố gắng ở lại nữa? Mình đã chia sẻ với chồng, nếu cho mình cơ hội ở lại xin hãy tôn trọng mình và có niềm tin ở mình nhưng chồng mình nói thẳng là cần có thời gian và chưa thể làm như vậy....
Mình thấy chồng vẫn thoải mái vì tính chất công việc mình thường xuyên đi ăn với đồng nghiệp, khách hàng (trong đó có anh-em mình từng ngoại tình và thích nhưng đã chấm dứt tuyệt đối ) mình chỉ xin anh không đay nghiến và chởi mình khi có mặt 3 con thôi.
Hiện tại, cứ kéo dài hôn nhân như thế này, cả mình và anh đều bế tắc, không biết nên làm gì. Có lần mình đồng ý thỏa hiệp ly hôn, nhưng anh yêu cầu vì ba con còn nhỏ, không tách ra, một là bố nuôi cả, mẹ nuôi cả; tài sản chia đều. Nhưng mình không chịu, mình muốn chia đều cả con và tài sản. Sau đó, không thỏa hiệp được với mình, anh lại để đó, nhưng mình cũng không biết bất cứ lúc nào anh lại nhắc lại… Không biết khi nào anh lại muốn ly hôn với mình.
Mỗi lần mình đi liên hoan, anh vẫn không nói gì, vẫn thoải mái. Nhưng cứ đến lúc mình về là lại im lặng và lạnh nhạt… Không biết mình nên làm gì nữa….
25
1,638
Chia sẻ
Bình luận (25)
Bài viết liên quan
1 kịch bản mở rộng của :""Tôi" còn là tôi không?" MẮT TRÁI CỦA QUỶ Tôi là một đứa con gái mồ côi. Bà nội nuôi tôi từ bé. Mẹ bỏ đi, không thư từ, không lời nhắn. Người trong làng chỉ nói: “Nó đi lập ng...
10 bình luận • 1,181 lượt xem • 3 tháng trước
Tôi là một đứa con gái mồ côi. Bà ngoại nuôi tôi từ bé. Mẹ bỏ đi, không thư từ, không lời nhắn. Người trong làng chỉ nói: “Nó đi lập nghiệp rồi, chắc lúc khá giả sẽ quay lại.” Tôi chưa từng nhìn thấy ...
2 bình luận • 1,120 lượt xem • 3 tháng trước
Sad Ending nha mụi người:(((Mik cảm thấy sad ending sẽ hợp với chuyện hơn, dễ tạo sự băn khoăn, trăn trở trong mỗi chúng ta: Đây dường như không phải là một câu chuyện đơn thuầng, nó mang theo một bi ...
12 bình luận • 1,158 lượt xem • 3 tháng trước
Tôi gặp chị năm 12 tuổi khi cả 2 cùng ở chung 1 đội tuyển học sinh giỏi. Lẽ ra lớp 6 chưa được đi thi đâu nhưng nhờ bố mẹ quan hệ mà tôi miễn cưỡng được vào đội. Chị học giỏi lắm, trong mắt tôi chị gi...
15 bình luận • 1,138 lượt xem • 4 tháng trước
Người ta vẫn nói :"vết thương từ gia đình là vết thương khó chữa lành nhất" , phải , đúng là như vậy . Gia đình tôi có thể nói là hạnh phúc , trong ký ức của tôi cha mẹ chưa bao giờ cãi nhau to , họ l...
13 bình luận • 1,132 lượt xem • 3 tháng trước