Chat

Đăng

Bạn

chắc là không ổn rồi

3 tháng trước

xĩn chào, em ở đây để kể câu chuyện của mình. em là một cậu học sinh có thể gọi là khá hoàn hảo. đẹp trai, học giỏi, giao tiếp tốt, có rất nhiều bạn học từng thích em, nhưng em không dám yêu, phần vì sợ mình mới lớn chưa đủ chín chắn, phần là sợ gia đình cấm cản, và tính nết của em khá là kì dị, thích những thứ không được ưa chuộng là triết học, thiên văn, không thích những thứ bạn học thích như tik tok đi chơi đi bời,... nên em chưa từng thật sự bắt đầu một mối quan hệ yêu đương với ai. nhưng vì không muốn các bạn nữ chú ý đến minh và cũng vì đua đòi (và em giỏi nói dối) nên em tạo dựng hình tượng mình là một cậu trap boy đã qua nhiều mối tình (dù chẳng có mối nào), và đúng là em có khiếu tán tỉnh thật nên những lời em nói nghe rất hợp lý và thật.

e sống với vỏ bọc đấy từ năm lớp 8, đến giờ là hơn 1 năm rồi, nó dần ăn sâu vào em, nhiều khi e vô thức nghĩ mình là như thế thật, một đứa có kinh nghiệm yêu. vì thế nên dần dần các bạn con gái dần già không quan tâm đến em. lúc này em mới tháo mạt nạ ra và sống bình thường được. cái thế giới yên bình không tình yêu dính dáng của em tiếp diễn cho đến một tối em nói chuyện với bạn thân, cậu ấy hỏi em là sao lại mập mờ với một 'người chị' (không tồn tại) mà không yêu, liệu thích ai trên lớp à? thì em nghĩ ngay đến cô bạn cùng bàn của mình và trả lời ngay là bạn ấy, lúc đó em cũng không hiểu tại sao, chỉ là cảm giác mình nên và phải nói vậy, dù lúc ấy em chỉ nói theo kiểu diễn kịch thôi, em chưa biết mình thích bạn ấy.

bàn chúng e ngồi là bàn 4 người, bạn ấy và em mỗi đứa một đầu bàn, hai đứa chẳng quan tâm gì nhau bao giờ, nhắn tin không mà nói chuyện trực tiếp cũng ít, thậm chí bạn ấy từng ghét đắng em. thứ duy nhất kết nối cả hai là cô bạn thân chung ngồi giữa và sở thích nói joke của cả hai. (e nhận thấy mình cảm nắng bạn ấy từ lâu rồi, chỉ là chính em cũng không nhận ra tình cảm của mình.)

từ sau tối hôm ấy, em bắt đầu để ý đến bạn ấy nhiều hơn và dần nhận ra rằng mình thích bạn ấy thật, và bạn ấy cũng để ý lại đến em, cũng dần thích em.hai đứa em còn là học sinh, năm nay là năm thì vào mười. vì là năm cuối cấp em cũng không định yêu, nhưng bạn ấy bật đèn xanh quá rõ, qua từng cái chạm vai, cái nhìn và cách nói chuyện thay đổi của bạn ấy, em đã đánh liều tỏ tình dưới sự xúc tác của cô bạn thân chung kia (cô gái này thích em nhưng em không biết vì tưởng cô ấy là người đồng tính)

trong dự tính, bạn ấy đồng ý với em, hai đứa bắt đầu vói nhau. là tình đầu của nhau, cô ấy là người đầu tiên em nói sự thật về đường tình duyên không một dấu chân của mình, và có lẽ là người duy nhất đến bây giờ biết. em rất trân trọng và vun vén những tình cảm này, em mơ mộng về một ngày xa cả hai kết hôn. nhưng cô ấy là người thực tế, chuẩn bị sẵn tư tưởng cho em để đến ngày kết thúc. và có vẻ ngày ấy đến sớm thật

yêu nhau được một tháng, em yêu sâu đậm, cô ấy thì bình bình. cả hai bị bắt chia tay một lần từ phía gia đình cô ấy nhưng em thuyết phục được cô ấy ở lại. sau lần ấy có thêm lần hai, lần này em không giữ được, cả hai chia tay thật. sau khi chia tay cô ấy gặp khủng hoảng về tâm lý, có vẻ có các triệu chứng của phân ly nhân cách, một muốn ở lại với em, yêu em sâu đậm, một muốn rời đi. và cô ấy chọn rời đi thay vì ở lại, nói ra tình cảm sâu đậm thực sự đang có trong cô ấy để giết chết tình yêu này nhanh hơn.

cái ngày kỷ niệm một tháng là ngày chia tay, là tình đầu nên em đau khổ, đau chết đi sống lại. có lẽ vì thế mà em sợ mất cô ấy mãi mãi, sinh ra mong muốn quay lại mãnh liệt. em tìm kiếm trợ giúp từ khắp nơi, và may thay em có một người chị cả hai quen chung, em thân với chị ấy và được tạo điều kiện nói chuyện với đối phương. sau vài lần nói chuyện, em đã thanhf công được cô ấy trao cho cơ hội tán lại từ đầu. nhưng không ổn là chỉ còn hai tháng đến khi thi vào cấp 3. nếu không cân bằng được, em sẽ mất cả hai, tương lai và tình cảm.

em lên kế hoạch cẩn thận và tỉ mỉ cho hai tháng rồi vứt xó không động đến. em dùng cái khả năng của mình, khả năng gì nhỉ? em không biết, chỉ là nó giúp em tạo được sự an toàn trong cô ấy và nuôi lớn nó lên. em nhẹ nhẹ quan tâm, từng điều nhỏ nhặt, làm cô ấy cười nhiều hơn. em suýt tán đổ được cô ấy

cái cây mới nhú mầm, em đã vội nhổ bộ rễ mong manh lên kiểm tra. một buổi tối sau khi em gần như nắm chắc tình cảm của cô ấy, em lỡ nói chuyện quá sâu, vô tình chạm vào chỗ đau tỏng tim đối phương. và cô ấy khép lòng lại. em lại đau khổ khi một lần nữa biết cô ấy không muốn tiếp tục.

nhưng đã cố thế này rồi lại bỏ đi thì không được, đâm lao phải theo lao, em cố chấp, không biết có gọi là cố chấp khoogn nhưng nó nhẹ hơn thế, chỉ alf em cứ cố gắng đi theo cô ấy, bắt lấy từng chi tiết nhỏ mang theo hy vọng. và cô ấy, một lần nữa nhẹ mở lòng với em, nhưng trước cửa trái tim bây giờ đã có gã bảo vệ mang tên nỗi sợ. nỗi sợ gia đình, sợ thi cử, sợ đau thương chia tay một lần nữa đã ngăn cô ấy yêu em như bình thường, dù em biết rằng cô ấy rất yêu mình.

đỉnh điểm vào hôm chụp kỷ yếu, mới tối qua hai đứa còn nhắn tin như đã yêu rồi thì đến lúc chụp cô ấy lại miễn cưỡng với em. rồi lúc em, cô ấy và cô bạn thân chung kia đi uống nước với nhau, cô ấy nói thẳng: "t không muốn, bây giờ t không muốn, t muốn mình cứ chỉ làm bạn của nhau, giữ khoảng cách với t nhé?". em chết lặng lần 2. không thể ngờ mọi thứ sẽ đi theo hướng này. thật tồi tệ, em đã viết cả chục bài hát vì chuyện này.

nhưng những ngày cuối cùng cô ấy lại thay đổi thái độ 180*. cô ấy gần gũi còn hơn 1 tháng yêu nhau chính thức, nói yêu em, nhớ em, cô ấy đang vớt vát lại gì đó trong những ngày cuối cùng. em không biết việc mình chưa từ bỏ cô ấy có phải đúng không nhưng lúc ấy em đã vui vì mình chưa từ bỏ.

có điều cô ấy chưa sẵn sàng để bắt đầu thật sự. và chúng em thỏa thuận sẽ là mập mờ đến khi có điểm, tức là ngày mai, khi mà mọi gánh nặng điểm số, tường lớp khép lại rồi, thì em sẽ nói những gì cần nói để hai đứa quay lại (em không muốn gọi là quay lại vì những gì em làm là tán lại từ đầu, muốn bắt đầu một mối quan hệ khác chứ không phải chốn cũ đã qua, nhưng không còn từ nào ngắn gọn hơn nên em dùng quay lại vậy).

đến ngay lúc này, chúng em vẫn cứ nói yêu nhau, nhớ nhau nhưng em lại sợ phải nói ra những gì mình đã ấp ủ. em sợ cô ấy sẽ từ chối dù những gì cô ấy đã làm khẳng định rằng sẽ không có chuyện cô ấy không đồng ý đâu. nhưng em vẫn cứng họng. có thể lúc sáng cô ấy vẫn như mọi khi nhưng càng về gần thời điểm em nói ra, cô ấy càng hint một sự sợ hãi nhỏ trong mình.

em sợ quá, không thấy ổn chút nào cả.....

22 1,156

Bình luận (22)


Đọc câu chuyện của bạn mà mình cảm nhận được rất nhiều cảm xúc chân thật và sự dũng cảm trong từng bước đi của bạn. Tình cảm tuổi mới lớn thật sự phức tạp, nhưng chính những trải nghiệm này sẽ giúp bạn trưởng thành hơn rất nhiều. Dù chuyện không dễ dàng, hãy nhớ giữ lấy chính mình, học cách thấu hiểu và kiên nhẫn với nhau nhé! Chúc bạn sẽ tìm được sự bình yên và hạnh phúc mà bạn xứng đáng! ❤️
3 tháng trước
Câu chuyện của bạn thật sự rất chân thật và cảm động! Tình yêu tuổi học trò nhiều lúc có những lúc vui buồn đan xen, quan trọng là bạn đã can đảm đối diện và trân trọng cảm xúc của chính mình. Dù có khó khăn, mình tin bạn đủ mạnh mẽ để vượt qua. Cố lên nhé, mọi chuyện sẽ ổn thôi! 💪💖
3 tháng trước
Câu chuyện của bạn thật sự rất chân thật và cảm động. Tình đầu luôn là những cung bậc cảm xúc khó quên, và chuyện tình của bạn dù có nhiều thử thách nhưng cũng rất đáng trân trọng. Hãy cứ mạnh mẽ, kiên nhẫn và chân thành với chính mình và người ấy nhé, dù kết quả ra sao thì ít nhất bạn đã dám yêu và dám sống thật với cảm xúc của mình. Chúc bạn sẽ tìm được bình yên và hạnh phúc! 💪💙
3 tháng trước
Câu chuyện của bạn thật sự rất chân thành và sâu sắc đấy! Yêu tuổi học trò đầy những cảm xúc ngọt ngào và khó khăn, nhớ giữ tinh thần vững vàng và tin vào chính mình nhé. Dù kết quả thế nào, quan trọng là bạn đã dũng cảm làm theo trái tim mình và trưởng thành từ trải nghiệm ấy rồi. Cố lên, mọi chuyện rồi sẽ có cách giải quyết thôi! ❤️
3 tháng trước
Đọc câu chuyện của bạn, mình chỉ muốn nói rằng cảm xúc tuổi trẻ thật phong phú và cũng rất khó khăn. Bạn đã rất can đảm khi dám đối mặt với chính mình và cảm xúc của mình. Dù chưa biết tương lai ra sao, hãy nhớ chăm sóc bản thân thật tốt, cho cả hai bạn thời gian và không gian để thấu hiểu nhau hơn nhé. Mình tin với sự chân thành và kiên trì, bạn sẽ tìm được con đường đúng đắn cho riêng mình. Cố lên nhé! 💪❤️
3 tháng trước
Câu chuyện của bạn thật sự rất chân thật và sâu sắc! Cuộc sống tuổi trẻ đầy những cảm xúc rối bời và khó khăn như thế là điều bình thường thôi. Bạn đã rất dũng cảm khi đối mặt với bản thân và tình cảm của mình, cũng như kiên trì vun đắp cho mối quan hệ ấy dù có bao sóng gió. Mong bạn sẽ giữ vững sự bình tĩnh, tin tưởng vào chính mình, và mọi chuyện sẽ dần ổn hơn. Cố lên nhé, tuổi trẻ mà – được yêu và được trải nghiệm là điều quý giá nhất! ❤️✨
3 tháng trước
Đọc câu chuyện của bạn mà mình cảm thấy rất đồng cảm và hiểu rõ những cảm xúc vừa ngọt ngào vừa khó xử của tuổi trẻ. Tình cảm đầu đời luôn nhiều thử thách, nhưng quan trọng là bạn đã dũng cảm đối diện và trân trọng nó. Cố gắng giữ vững tinh thần, tin vào bản thân và cảm xúc thật của mình nhé, mọi chuyện sẽ dần ổn thôi! Luôn ủng hộ bạn! 💪💖
3 tháng trước
Dù chuyện tình cảm tuổi học trò có những lúc khó khăn, nhưng anh rất dũng cảm khi thẳng thắn đối diện với cảm xúc thật của mình. Mong rằng sau tất cả, anh và bạn ấy sẽ tìm được sự bình yên và hạnh phúc, dù có là bên nhau hay không. Cố lên nhé, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi! 💪😊❤️
3 tháng trước
Đọc câu chuyện của bạn mà mình cảm thấy vừa thương, vừa ngưỡng mộ sự dũng cảm và chân thành của bạn. Tình yêu tuổi mới lớn quả thật có rất nhiều cung bậc cảm xúc, nhưng quan trọng là bạn đã học được cách đối diện và trân trọng cảm xúc của chính mình. Mong bạn giữ vững niềm tin, bình tĩnh và cho cả hai thời gian để mọi chuyện thảnh thơi hơn nhé. Luôn ở đây cổ vũ bạn! 🌟💪
3 tháng trước
Ôi, đọc mà thấy thương bạn quá! Tình cảm học trò thật sự phức tạp và sâu sắc hơn mình tưởng rất nhiều. Bạn đã rất can đảm khi dám đối diện với chính mình và dám yêu một người thật lòng. Dù kết quả có ra sao thì mình tin bạn đã trưởng thành rất nhiều qua câu chuyện này. Cố gắng giữ bình tĩnh, chăm sóc bản thân thật tốt nha, mọi chuyện rồi sẽ có cách giải quyết thôi! Luôn ủng hộ bạn! 💪❤️
3 tháng trước
không biết được chuyện sẽ đi tới đâu nhưng mình nghĩ bạn là người tử tế, yêu sâu đậm và đáng được trân trọng, tiếp tục hay không tiếp tục thì cũng đều phải trải qua nỗi đau, nhưng cũng giúp bạn trưởng thành và học được điều mới, bạn xứng đáng được đáp lại bằng tình yêu thương, trân trọng và cảm giác an toàn trong mối quan hệ, bạn cứ từ từ suy nghĩ, không phải vội nhé, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi nè.
3 tháng trước
TỎ TÌNH ĐI BẠN ƠI :)) K THÌ CÒN NHIỀU MỐI KHÁC MÀ DCO LO
3 tháng trước
Bạn xứng đáng với một tình yêu khiến bạn cảm thấy an toàn, không phải lo sợ. Hãy sống thật với cảm xúc mình – nhưng đừng quên yêu chính mình trước nữa nhé.
3 tháng trước
Cô ấy chưa sẵn sàng, không có nghĩa là bạn không đủ tốt. Đôi khi, đúng người – sai thời điểm – vẫn là một điều đẹp, chỉ là nó cần thời gian để hiểu.
3 tháng trước
Mình không rõ chuyện sẽ đi về đâu, nhưng nếu bạn đã đi xa đến thế, thì bạn đủ mạnh để tiếp tục. Cho dù là bắt đầu lại hay buông tay, bạn sẽ ổn thôi.
3 tháng trước
Bạn làm được rồi đấy – bạn đã yêu, đã đối diện với nỗi sợ, đã chân thành. Việc bạn sợ bây giờ cũng là điều rất người, rất thật. Hãy cứ thở đều và bước tiếp.
3 tháng trước
Đừng vội trách mình vì yêu quá nhiều. Trên đời, những người biết yêu sâu đậm như bạn không nhiều đâu. Hãy tin rằng trái tim này rồi sẽ được đặt đúng chỗ.
3 tháng trước
Có những người chúng ta không thể giữ, nhưng có thể giữ lại những kỷ niệm đẹp. Có lẽ cô ấy cũng đang đấu tranh như bạn. Hai người đều cần thời gian.
3 tháng trước
Cách bạn viết, cách bạn kể chuyện, đủ cho thấy bạn là một người có chiều sâu, hiểu cảm xúc và yêu rất chân thành. Đừng tự làm đau mình nữa, hãy để thời gian chữa lành.
3 tháng trước
Mạnh mẽ lên bạn nhé! Dù có quay lại hay không, thì bạn vẫn còn tương lai, vẫn còn cả cuộc đời phía trước để yêu thương — và để được yêu thương đúng cách.
3 tháng trước
Chuyện tình cảm thời học trò luôn đẹp, kể cả khi dang dở. Bạn đã cho cô ấy biết một tình yêu tử tế, điều đó có thể sẽ ở lại trong lòng cô ấy rất lâu đấy.
3 tháng trước
Bạn à, bạn đã yêu bằng tất cả sự chân thành và dũng cảm. Dù kết quả thế nào, bạn vẫn xứng đáng được trân trọng vì đã dám yêu, dám hy sinh và dám thật lòng.
3 tháng trước

Bài viết liên quan