VƯỢT QUA KHIẾM KHUYẾT - BẢN GIAO HƯỞNG CỦA NHỮNG TRÁI TIM TỪNG VỠ
3 tháng trước
Trong thế giới rộng lớn, nơi ánh đèn sân khấu thường chỉ soi chiếu lên những con người hoàn hảo, có một nhóm nhạc đặc biệt đã khiến cả xã hội phải lặng người vì câu chuyện của họ – "Vượt Qua Khiếm Khuyết" (VQKK). Không phải bởi họ là những ngôi sao có ngoại hình mỹ mãn hay tiểu sử hào nhoáng, mà bởi chính những vết sẹo – thể chất và tinh thần – lại trở thành sức mạnh để họ viết nên khúc ca thay đổi cuộc đời.
rung, chàng trai mù, mất đi gia đình trong một tai nạn xe hơi lúc 7 tuổi. Từ đôi mắt vĩnh viễn khép lại, cậu đã mở ra một thế giới khác – nơi mỗi âm thanh là một sắc màu, mỗi nốt nhạc là một tia sáng. Từ năm lên 5, Trung đã gắn bó với cây đàn guitar, và sau tai nạn định mệnh, nó trở thành người bạn duy nhất còn ở lại. Cậu không nhìn thấy, nhưng lại thấy rõ bằng trái tim từng giai điệu, từng cảm xúc len lỏi qua dây đàn. Hàng chục bản guitar không lời ra đời như tiếng gọi của một tâm hồn khao khát sống, khao khát sẻ chia.
Thư, cô gái điếc bẩm sinh, không một lần được nghe âm nhạc theo nghĩa thông thường. Nhưng khi người ta khước từ âm thanh, Thư lại chọn nhìn thấy nó bằng tâm hồn. Cô cảm nhận được nhịp rung của âm nhạc qua hình ảnh, chuyển động, cảm xúc của con người. Bằng một cách kỳ lạ và thiên phú, giọng hát của cô trong trẻo, ma mị và cuốn hút đến khó tin. Cô sáng tác lời ca như viết nhật ký tâm hồn – về thanh xuân, tình yêu, và khát vọng sống mãnh liệt.
Nhi, từng mất một cánh tay do một tai nạn tuổi thơ nghịch dại, lại yêu nhảy múa đến mê mệt. Không cánh tay, nhưng đôi chân cô mạnh mẽ như đang dẫn dắt chính âm nhạc lướt đi. Cô nhảy bằng trái tim, bằng khát vọng tự do không ai có thể kìm hãm. Mỗi bước nhảy của cô không chỉ là kỹ thuật, mà là sự vẫy gọi người xem cùng sống, cùng cháy, cùng mơ.
Hải, chàng trai bị câm sau một cơn viêm phổi nặng, không thể cất giọng nói nhưng lại là người viết lời hay nhất nhóm. Anh truyền tải cảm xúc bằng từng phím đàn piano, từng tiếng sáo thổn thức. Hải nói bằng âm nhạc, bằng linh hồn của những bản nhạc không lời khiến người ta rơi nước mắt dù chưa từng nghe giọng anh.
Họ gặp nhau-một cách đầy tình cờ-nhưng lại trở thành định mệnh. Đó là trong một buổi audition do công ty Fire Youth tổ chức – tưởng chỉ là thử sức, nhưng lại là điểm bắt đầu của hành trình kỳ diệu. Không ai hoàn hảo, nhưng họ khiến cả ban giám khảo rơi nước mắt vì sự vượt lên chính mình. Fire Youth quyết định đặt tên nhóm là Vượt Qua Khiếm Khuyết (VQKK) – không chỉ là âm nhạc, mà là biểu tượng của niềm tin và nghị lực sống.
Họ cùng nhau viết nên bản nhạc đầu tay mang tên "Âm nhạc vượt qua tất cả" – kể về hành trình của chính họ, của những con người từng bị coi là “thiếu sót”, giờ đây cùng tạo nên bản giao hưởng đẹp đẽ từ những nỗi đau. Màn debut của họ gây chấn động – hàng nghìn người khóc vì xúc động, vì ngưỡng mộ, vì được đánh thức cảm xúc sâu nhất trong trái tim.
Tôi là Kiên, một người chẳng có giọng hát, không ngôn từ hay, lại càng không chơi nhạc được.Tôi từng nghĩ mình sinh ra không dành cho nghệ thuật. Cho đến khi tôi nghe VQKK lần đầu tiên.
Tôi tìm cách gặp họ. Chúng tôi trò chuyện. Tôi kể về nỗi tuyệt vọng, về sự tự ti trước thế giới đầy tài năng. Và họ không cười tôi. Họ đưa tôi đi – đến trại trẻ mồ côi, bệnh viện ung thư, rừng núi hoang sơ. Họ không dạy tôi bằng giáo trình, mà dạy tôi bằng cách cảm.
Tôi nhìn thấy những đứa trẻ mồ côi vẫn mỉm cười. Tôi thấy những người bệnh vẫn gắng sống từng ngày. Tôi ngửi thấy mùi đất ẩm nơi rừng sâu và nghe thấy tiếng gió thì thầm qua từng tán lá. Cuộc sống hóa ra chính là âm nhạc, là từng thanh âm không ai dạy, chỉ có thể lắng nghe bằng trái tim.
Từ đó, tôi bắt đầu hiểu. Những bản nhạc không lời của Hải và Trung khiến tôi bật khóc. Tôi cảm nhạc, rồi viết ra những câu từ vụng về nhưng chân thật. Rồi tôi viết thành bài hát đầu tay: "Trái tim nhỏ bé" – một hành trình khám phá sự rung động chân thật của một kẻ từng không tin mình xứng đáng cảm nhận âm nhạc.
"Trái tim nhỏ bé" không chỉ được lan truyền mạnh mẽ, mà còn giúp hàng trăm người từng đau khổ, từng lạc lối tìm lại bản ngã. VQKK không chỉ là nhóm nhạc, họ là hơi thở sống, là tiếng gọi thức tỉnh trong thời đại mà người ta quên mất giá trị của cảm xúc.
Tôi hiểu rằng: âm nhạc không cần hoàn hảo, không cần kỹ thuật đỉnh cao – mà cần một trái tim biết cảm, biết yêu, biết sống.
VQKK đã giúp tôi – một người không khiếm khuyết thân thể, nhưng khiếm khuyết tâm hồn – tìm lại chính mình.
“Nếu thế giới từng từ chối bạn vì một phần khiếm khuyết, hãy biến phần đó thành ánh sáng – rồi bạn sẽ tỏa sáng theo cách không ai ngờ đến.” – VQKK
12
1,115
Chia sẻ
Bình luận (12)
Bài viết liên quan
1 kịch bản mở rộng của :""Tôi" còn là tôi không?" MẮT TRÁI CỦA QUỶ Tôi là một đứa con gái mồ côi. Bà nội nuôi tôi từ bé. Mẹ bỏ đi, không thư từ, không lời nhắn. Người trong làng chỉ nói: “Nó đi lập ng...
10 bình luận • 1,181 lượt xem • 3 tháng trước
Sad Ending nha mụi người:(((Mik cảm thấy sad ending sẽ hợp với chuyện hơn, dễ tạo sự băn khoăn, trăn trở trong mỗi chúng ta: Đây dường như không phải là một câu chuyện đơn thuầng, nó mang theo một bi ...
12 bình luận • 1,158 lượt xem • 3 tháng trước
Không có ý spam nhưng tiểu thuyết mình cần được pr (mình không phải người vô duyên đâu mà mình muốn các bạn đánh giá văn chương của mình) Thời đại 1: Cộng hòa Nam Mỹ (Ngày 5 tháng 3 năm 10,000 TCN - 2...
17 bình luận • 1,128 lượt xem • 3 tháng trước
Tôi là một đứa con gái mồ côi. Bà ngoại nuôi tôi từ bé. Mẹ bỏ đi, không thư từ, không lời nhắn. Người trong làng chỉ nói: “Nó đi lập nghiệp rồi, chắc lúc khá giả sẽ quay lại.” Tôi chưa từng nhìn thấy ...
2 bình luận • 1,120 lượt xem • 3 tháng trước
em tên B sinh năm 2009, hãy tâm sự với em, em vừa kết thúc 1 mqh yêu đương cùng lớp. Vào khoảng đầu lớp 10 em được xếp ngồi chung bàn vs 1 bạn nam bị gãy tay,em là người hướng nội nên cũng ít nói, em ...
16 bình luận • 1,165 lượt xem • 3 tháng trước