em đang dần mất phương hướng, em nên làm gì đây ạ?
3 tháng trước
Em hiện là học sinh cấp 3. Hè này, ngay từ lúc vừa được nghỉ, em đã không có ý định về quê như mọi năm vì em muốn được ở lại phố để xin việc làm. Em muốn vừa có thêm kinh nghiệm mà còn có thêm tiền tiêu vặt, vì bình thường lâu lâu bố mẹ mới cho ít tiền tiêu vặt thôi, e cũng ngại xin thêm. Một phần nữa là vì em bị mất chiếc máy tính cầm tay giá gần 800k, đó là một khoản không nhỏ với em. Em không dám nói với bố mẹ nên muốn tự tiết kiệm và đi làm thêm để mua lại.
Nhưng gia đình lại ép em về quê. Khi em từ chối, bố mẹ trách móc, nói những lời rất khó nghe. Em không muốn căng thẳng nên đành nghe theo. Đến khi lên lại phố, nhiều chỗ đã ngưng tuyển dụng, em tìm mãi vẫn không thấy chỗ phù hợp nên tạm thời em gác chuyện đi làm qua một bên. Vì không tìm được việc nên em nghĩ hè này mình ở nhà một thời gian, mỗi ngày em chỉ làm việc nhà và nếu được cho tiền, em sẽ tiết kiệm dần để mua lại máy tính.
Sau đó vì sợ ở nhà không sẽ lãng phí thời gian, em có ý định xin đi học thêm năng khiếu. Em muốn học guitar, môn em thích từ lâu nhưng chưa có dịp học. Bố mẹ em thì gợi ý chỗ này chỗ kia, nhưng kiểu chỉ cho có, cũng không đi hỏi giúp hay trao đổi trực tiếp với thầy cô dạy để có sự rõ ràng. Rồi lại nói kiểu như "Học mấy cái đó đâu có ích gì", "thời của bố, đa phần là học theo bạn bè rồi ăn chơi, không lo học hành, mất tập trung" Em cảm thấy mình không được ủng hộ chút nào, em nản quá, không còn hứng khởi và muốn học như trước nữa.
Em cũng từng học võ năm ngoái theo ý bố mẹ. Lúc đầu em không thích lắm, nhưng sau đó em lại thấy hợp nên định hè này quay lại học tiếp. Nhưng bố mẹ lại muốn em chuyển sang chỗ gần nhà hơn. Em thì đã quen môi trường cũ, có bạn đánh cặp ăn ý nên em không muốn đổi. Em trình bày rõ lý do nhưng bố mẹ lại bảo em cố chấp, không chịu nghe lời khuyên, chỉ thích làm theo ý mình. Rồi lại cho rằng em học vì có bạn bè thôi, lên chơi chứ chẳng phải học. Em cảm thấy rất tổn thương, vì trước đó chính bố mẹ là người khuyên em nên học võ ở trung tâm đó.
Ở nhà, không đi học hay đi làm bố mẹ lại nói em vô dụng, không biết làm gì ra hồn, đem em ra so sánh với con nhà người ta, những người biết đi làm thêm kiếm ra tiền. Bố em còn bảo không đi học gì thì đi làm đi, không quan trọng tiền bạc nhưng học được kinh nghiệm. Nhưng khi em giải thích rằng em đã thử hỏi việc rồi nhưng hiện họ không tuyển, thì bố mẹ lại chẳng muốn nghe, vẫn tiếp tục chỉ trích.
Mới đây bạn em giới thiệu một tiệm photobooth đang tuyển, em sợ họ ngưng tuyển sớm nên liền nhắn tin hỏi. Họ hẹn cuối tuần phỏng vấn. Khi em báo cho bố mẹ, bố mẹ lại tỏ ra nghi ngờ "liệu người ta có trả tiền đàng hoàng đúng hẹn không?", "còn có 1-2 tháng nữa là đi học rồi, làm gì nữa?". Rồi lại bảo em nên học đàn, học võ gì đó thay vì đi làm.
Em cũng giận rồi, nên nói thôi không đi phỏng vấn nữa. Thì bố mẹ lại quay sang bảo "Cứ đi phỏng vấn thử đi". Em thật sự không hiểu nổi. Mỗi lúc một ý, mà ý nào cũng muốn em nghe theo. Vì không muốn nói nhiều nữa, em cũng chỉ im lặng, bố lại bảo em ăn vạ, có lúc còn trêu chọc cảm xúc của em, mẹ cũng không quan tâm gì. Em cảm thấy mình càng ngày càng mất phương hướng giữa quyết định của bản thân và những lời khuyên nặng nề từ bố mẹ.
Em biết bố mẹ cũng chỉ muốn tốt cho em. Nhưng họ không thật sự lắng nghe em. Em chỉ mong được tôn trọng, tính em không muốn tranh cãi nhiều, em cũng nhạy cảm và dễ khóc vì những vấn đề về gia đình như thế này, mỗi lần nói chuyện lại thành cãi vã. Em không thể nhắn tin hay viết thư, cũng không thể nói chuyện bên ngoài với bố mẹ được bình thường như em mong muốn.
Giờ em không biết mình thật sự thích gì, muốn gì nữa. Em thấy mệt mỏi với việc phải cố gắng để vừa lòng bố mẹ mà bỏ qua cảm xúc thật của mình. Nhưng em cũng chẳng biết phải làm gì hơn.
1
142
Chia sẻ
Bình luận (1)
Bài viết liên quan
mình có 1 nhóm bạn chơi chung trong đó mình thân với 4 người bạn là bạn A,B,C,Dnhất có chuyện gì mình cũng kể cho mấy bạn ý nghe và cả kể cả những chuyện mình đang quen ai và yêu ...
15 bình luận • 1,056 lượt xem • 3 tháng trước
em tên B sinh năm 2009, hãy tâm sự với em, em vừa kết thúc 1 mqh yêu đương cùng lớp. Vào khoảng đầu lớp 10 em được xếp ngồi chung bàn vs 1 bạn nam bị gãy tay,em là người hướng nội nên cũng ít nói, em ...
16 bình luận • 1,166 lượt xem • 3 tháng trước
Tôi và bạn thân tôi đều là nữ. Chúng tôi quen nhau từ cấp 2, cấp 1 tôi bị bạn bè cô lập, em ấy thì hay bị bắt nạt, trêu chọc ác ý.Chúng tôi gặp nhau như một sự cứu rỗi, chúng tôi có phần giống nhau nê...
13 bình luận • 1,179 lượt xem • 4 tháng trước
Hah-hah-hah-hah-hah-hah-hah-hah Hah-hah-hah, hah-hah-hah, hah-hah-hah-hah-hah Hah-hah-hah-hah-hah-hah-hah, hah-ah-ah-ah Hah-hah-hah Và dòng thư tay em gửi trao anh ngày nào Giờ còn lại hư vô, em gửi a...
12 bình luận • 1,037 lượt xem • 3 tháng trước
Trong màn đêm tối tăm, một nữ bác sĩ tâm lý đang trên đường lái xe về vùng quê yêu dấu, nơi cô chôn rau cắt rốn, nơi cất giữ những kỉ niệm không tên. Hân vốn là một bác sĩ tâm lý có tiếng trong thành ...
1 bình luận • 154 lượt xem • 1 tháng trước