Khi Nỗi Khó Chịu Trở Thành Sự Xúc Phạm
3 tháng trước
Có những lúc, mình thật sự thấy bất lực và bị tổn thương sâu sắc trước những hành động của người khác. Nó không chỉ là những chuyện vặt vãnh, mà là những lời lẽ, hành động cố tình chế giễu, thậm chí là xúc phạm đến mình.
Cái cảm giác bị người khác chế giễu việc mình gãi vùng kín thật sự rất kinh khủng. Nó không chỉ là một lời nói, mà là sự thiếu tôn trọng, là việc bêu riếu một vấn đề riêng tư, nhạy cảm của mình trước mặt người khác. Mình không hiểu sao có người lại có thể làm điều đó, sao có thể lấy những chuyện riêng tư như vậy ra để làm trò đùa. Cảm giác lúc đó không chỉ là xấu hổ, là tức giận, mà còn là sự tổn thương sâu sắc, cảm thấy như mình đang bị trần trụi trước mặt mọi người.
Rồi những chuyện khác như viết nói xấu trên bàn ghế, hay những lúc đi học bị trêu chọc không đâu vào đâu cũng vậy. Cứ nghĩ về là lại thấy rùng mình. Và cả trên mạng nữa, những câu chuyện không đúng sự thật cứ được thêu dệt, lan truyền, khiến mình cảm thấy như bị theo dõi, bị đưa ra "mổ xẻ" dù mình chẳng làm gì sai.
Cảm giác lúc ấy thật sự rất bức bối và tủi thân. Mình chỉ biết im lặng, chọn cách không phản ứng để mọi chuyện không đi xa hơn, để nó không có cớ để tiếp tục hành hạ mình. Cứ nghĩ rằng nếu mình không nói gì, những điều đó rồi sẽ tự dừng lại. Nhưng sự im lặng đó lại là một gánh nặng, chất chứa bao nhiêu ấm ức.
Về đến nhà, mình chỉ muốn được giãi bày hết. Kể cho mẹ nghe, hy vọng nhận được sự thấu hiểu và một lời khuyên. Nhưng rồi, câu trả lời thường là: "Kệ đi con, đừng chấp làm gì. Không cần nói cô đâu." Nghe xong, mình lại càng thấy hụt hẫng. Có lẽ mẹ muốn mình mạnh mẽ, không phải bận tâm, nhưng mẹ không hiểu được cảm giác của mình lúc này. Cảm giác như mình đang một mình đối mặt với tất cả, không có ai thực sự đứng về phía mình để giải quyết.
Cái nỗi khó chịu và tổn thương này nó cứ len lỏi vào từng ngày, khiến mình đôi khi chỉ muốn được sống một cách thật bình yên, không phải bận tâm đến những lời nói, hành động không hay từ người khác.
Mình chỉ mong sao, qua những dòng tâm sự này, mọi người có thể hiểu hơn về những gì mình đang phải trải qua. Đừng chỉ nhìn vào những gì người khác nói, đừng chỉ tin vào những lời đồn thổi. Và quan trọng hơn hết, xin đừng kỳ thị tớ vì những điều tớ không muốn, không kiểm soát được. Mọi người ơi, hãy đối xử tử tế với nhau nhé.
20
1,055
Chia sẻ
Bình luận (20)
Bài viết liên quan
1 kịch bản mở rộng của :""Tôi" còn là tôi không?" MẮT TRÁI CỦA QUỶ Tôi là một đứa con gái mồ côi. Bà nội nuôi tôi từ bé. Mẹ bỏ đi, không thư từ, không lời nhắn. Người trong làng chỉ nói: “Nó đi lập ng...
10 bình luận • 1,182 lượt xem • 3 tháng trước
Trong thế giới rộng lớn, nơi ánh đèn sân khấu thường chỉ soi chiếu lên những con người hoàn hảo, có một nhóm nhạc đặc biệt đã khiến cả xã hội phải lặng người vì câu chuyện của họ – "Vượt Qua Khiếm Khu...
12 bình luận • 1,116 lượt xem • 3 tháng trước
Không có ý spam nhưng tiểu thuyết mình cần được pr (mình không phải người vô duyên đâu mà mình muốn các bạn đánh giá văn chương của mình) Thời đại 1: Cộng hòa Nam Mỹ (Ngày 5 tháng 3 năm 10,000 TCN - 2...
17 bình luận • 1,128 lượt xem • 3 tháng trước
Sad Ending nha mụi người:(((Mik cảm thấy sad ending sẽ hợp với chuyện hơn, dễ tạo sự băn khoăn, trăn trở trong mỗi chúng ta: Đây dường như không phải là một câu chuyện đơn thuầng, nó mang theo một bi ...
12 bình luận • 1,158 lượt xem • 3 tháng trước
Trong xã hội hiện đại, nơi mà mỗi người đều sống trong một mạng lưới quan hệ phức tạp giữa gia đình, bạn bè, đồng nghiệp, cộng đồng…, con người ngày càng trở nên khéo léo, tinh vi trong hành vi ứng xử...
11 bình luận • 1,063 lượt xem • 3 tháng trước