Liệu bản thân mình có được tha thứ không?
4 tháng trước
Mình là con trai. Mình có một mối tình 4 năm. Mình lúc ấy là một đứa mới bước vào đời, chưa biết yêu là gì. Mình cứ nghĩ, có việc gì khó mình băn khoăn cứ nói với nửa kia để cùng tìm giải pháp. Năm đầu tiên, mình lỡ thích bạn nữ khác. Mình nói với em vì mình sợ, mình sợ mình thích bạn nữ ấy thật thì sao? Nó sẽ là sai lầm, vì mình chỉ thích em. Mình kể, mình hy vọng rằng em sẽ nói với mình vì sao không nên thích bạn nữ ấy. Thực ra, có lẽ mình nên kể với bạn thân hơn là người yêu. Nhưng mà, đã lỡ rồi. Lúc ấy mình cũng trầm cảm, mình cũng không nghĩ nhiều. Và sau đó, mình dần tệ hơn. Nhưng mà em vẫn quan tâm mình. Lúc ấy, mình lại cho là phiền. Sau khi trải qua 2 năm, khi mình nhận ra mình đã sai, mình bắt đầu quay đầu lại. Mình biết, mình tệ! Em ấy xứng đáng có người tốt hơn mình. Nhưng lúc ấy, em vẫn chọn bỏ qua bao người khác để đến với mình. Anh thật sự, cảm ơn em vì em đã đến với anh lúc anh tệ nhất. Em đã từng mơ về lúc anh trở nên tốt hơn. Anh đã cố gắng quay đầu từng chút một, từ dưới vực sâu để lên tới ánh sáng. Nhưng mà, em ấy cũng dần không như vẻ ban đầu lúc ấy. 2 năm như vậy, thế nhưng tụi mình vẫn đi với nhau thêm 2 năm nữa. Và mình vẫn luôn cố gắng thay đổi bản thân. Mình quan tâm em hơn, hỏi han sức khoẻ nhiều hơn, tụi mình yêu xa nên không lại gần nhau được. Tụi mình cũng từng đổ vỡ 1 lần. Nhưng sau đó lại quay lại sau khi em ấy thử mình. Mình không biết thật không. Em ấy khi đó bảo rằng em bị người khác xâm hại. Em ấy đã có mang của người khác. Well thì, mình lúc này rất muốn bảo vệ em. Tại vì mình vô tâm nên mới để em bị như vậy. Cơ mà mình như vậy cũng đáng. Mình tệ mà. Mình liên hệ mọi thầy cô, bác sĩ mình quen biết mà mình theo học. Mình học y. Mình tìm cách để giúp em trở nên khá hơn. Và mình khi ấy, không biết sao mình lại nói với mọi người, mình biết là bác sĩ chỉ nên khuyên người nhà bệnh nhân, nhưng cảm xúc mà. Mình nói: "Trường hợp tệ nhất, nếu em ấy không chấp nhận phá thai, dù em không muốn em ấy phá vì ảnh hưởng sức khoẻ, em sẽ là người đứng ra chịu trách nhiệm thay. Đảm bảo em vẫn còn danh dự. Và dù gì, đứa bé không có lỗi, nó cũng là sinh mạng, hơn nữa, nó có một nửa dòng máu là người em thương." Well, mọi người ai cũng trách mình. Nhưng mà khi đó mình không nghĩ gì nhiều về danh dự bản thân. Mình cố gắng để giúp đỡ em và khiến em vui. Lúc ấy mọi người cũng dần xa lánh mình. Nhưng mình không để ý. Tới khi em ấy nói thật ra là giả, đó là tình huống để thử lòng anh như nào. Mình không buồn lắm vì nếu là thật, thế thì tốt, sức khoẻ em vẫn ổn. Nhưng mà em nói: "Em hy vọng lúc ấy anh đã tránh đi rồi cơ"
.... Lúc đó mình chưa nhận ra em ấy muốn rời xa mình. Nhưng mình xứng đáng vì điều này, mình tệ, nên mình nhận điều này cũng đúng thôi. Và rồi, điều gì tới cũng tới. Em ấy nói chia tay lúc mình không ngờ tới. Vốn là ngày vui khi mình được chọn đi công tác ở xa so với nhiều bạn. Well, lúc ấy, thế giới như vỡ vụn. Mọi công sức mình cố gắng, mình từ bỏ nhiều thứ để làm em vui hơn. Nhưng mà, có lẽ mình cũng sai khi không chừa cho bản thân đường lui cuối cùng. Có lẽ, sự thay đổi này có thể giúp ích trong tương lai chăng? Mình không còn vô cảm, mình luôn quan tâm chăm sóc người khác .... đến mức bỏ qua sức khoẻ cơ thể mình cho bệnh nhân, miễn họ vui là mình ổn. Nhưng mà mình vẫn thấy tội lỗi. Liệu, anh có xứng đáng để nhận sự tha thứ của em không - Người anh thương? ☺️
Con trai khóc chắc cũng ổn thôi. Nhỉ? Mình ít khi dùng icon đó. Chỉ khi khóc thôi. Xin lỗi mọi người. Cảm ơn mọi người đã xem ^^
12
1,148
Chia sẻ
Bình luận (12)
Bài viết liên quan
1 kịch bản mở rộng của :""Tôi" còn là tôi không?" MẮT TRÁI CỦA QUỶ Tôi là một đứa con gái mồ côi. Bà nội nuôi tôi từ bé. Mẹ bỏ đi, không thư từ, không lời nhắn. Người trong làng chỉ nói: “Nó đi lập ng...
10 bình luận • 1,181 lượt xem • 3 tháng trước
Sad Ending nha mụi người:(((Mik cảm thấy sad ending sẽ hợp với chuyện hơn, dễ tạo sự băn khoăn, trăn trở trong mỗi chúng ta: Đây dường như không phải là một câu chuyện đơn thuầng, nó mang theo một bi ...
12 bình luận • 1,158 lượt xem • 3 tháng trước
Mình là một đứa con gái.Từ thời c1, mình đã chẳng nổi trội về mặt nào cả, mình nhút nhát, nhưng mình không hề tự ti vì ngoại hình có chút mũm mĩm của bản thân, thậm chí còn tự tin về cả làn da ngăm củ...
20 bình luận • 1,096 lượt xem • 3 tháng trước
xĩn chào, em ở đây để kể câu chuyện của mình. em là một cậu học sinh có thể gọi là khá hoàn hảo. đẹp trai, học giỏi, giao tiếp tốt, có rất nhiều bạn học từng thích em, nhưng em không dám yêu, phần vì ...
22 bình luận • 1,157 lượt xem • 3 tháng trước
Tôi là một đứa con gái mồ côi. Bà ngoại nuôi tôi từ bé. Mẹ bỏ đi, không thư từ, không lời nhắn. Người trong làng chỉ nói: “Nó đi lập nghiệp rồi, chắc lúc khá giả sẽ quay lại.” Tôi chưa từng nhìn thấy ...
2 bình luận • 1,120 lượt xem • 3 tháng trước