Chat

Đăng

Bạn

Bố mẹ kỳ vọng quá nhiều… mình mệt mỏi lắm

4 tháng trước

Mình biết bố mẹ thương mình.
Biết họ hy sinh rất nhiều để mình có điều kiện học hành, ăn học tới nơi tới chốn.
Nhưng… càng lớn mình càng thấy kỳ vọng của bố mẹ đang dần trở thành áp lực.

Mình phải giỏi – vì “con nhà người ta” giỏi.
Phải đỗ đại học top đầu – vì “cả dòng họ mong đợi”.
Phải ra trường đúng hạn, phải đi làm chỗ lương cao, phải ngoan ngoãn cư xử, phải làm bố mẹ nở mày nở mặt.

Mình không được phép sai, không được phép “yếu đuối”, không được phép chọn con đường khác.
Và cứ thế, mình thấy bản thân như một cái máy. Làm theo những gì được định sẵn, dù trái tim mình không muốn.

Có lúc mình ước gì bố mẹ chỉ cần nói:
“Dù con chọn gì, bố mẹ vẫn yêu và ủng hộ con.”
Chỉ cần một câu vậy thôi, là mình đủ động lực để đi tiếp rồi.
Nhưng thay vào đó, mỗi khi mình do dự, bố mẹ lại hỏi:
“Sao mày không cố lên một chút? Người khác làm được, mày cũng phải làm được.”

Có ai giống mình không?
Tự ép bản thân phải “tốt lên” không phải vì muốn, mà vì sợ làm bố mẹ buồn.
Sợ bị thất vọng, sợ bị so sánh, sợ bị coi là “không xứng với những gì bố mẹ đã hy sinh”.
Mệt mỏi, nhưng không dám nói ra.
Chỉ biết im lặng… rồi khóc một mình.

Mình không trách bố mẹ.
Chỉ là…
Giá như họ biết rằng đứa con họ thương cũng chỉ là một đứa trẻ đang học cách lớn lên – chậm hơn một chút, yếu đuối hơn một chút – nhưng vẫn đang cố gắng từng ngày.

15 1,063

Bình luận (15)


nhìn bạn giống mình quá , không muốn bố mẹ buồn nhưng cũng không muốn bản thân làm điều đó, nhiều lúc mình mệt , nhưng dù có tâm sự , thì lúc mình làm sai hay làm một điều gì đó thì sẽ lấy cái đó ra nói mình, mình cũng mệt
3 tháng trước
Nếu bạn có thể, hãy thử nói chuyện thật lòng với bố mẹ. Có khi họ không biết áp lực đó đang khiến bạn tổn thương nhiều đến thế
4 tháng trước
Giá mà có trường dạy ‘cách làm cha mẹ’. Để họ biết kỳ vọng như thế nào là đủ.
4 tháng trước
Chúng ta lớn lên trong thời đại mà ai cũng giỏi, cũng nhanh. Nên bố mẹ sợ mình bị bỏ lại phía sau. Mình hiểu, nhưng vẫn thấy buồn
4 tháng trước
Hồi bé hay nghĩ bố mẹ là siêu nhân. Lớn lên mới biết, họ cũng có nỗi sợ – sợ con mình thua thiệt, nên mới kỳ vọng quá mức
4 tháng trước
Có lần mình nói thẳng với bố mẹ: con không muốn làm bác sĩ. Họ sốc, mình khóc. Nhưng từ đó, ít nhất họ bắt đầu lắng nghe.
4 tháng trước
Càng cố để ‘hoàn hảo’, mình càng thấy trống rỗng. Cảm giác không sống cho bản thân đáng sợ lắm.
4 tháng trước
Người lớn hay bảo tụi mình ‘sống dễ thôi’, mà không biết mình đang oằn lưng gánh bao nhiêu mong đợi.
4 tháng trước
Mình từng chọn nghề mình ghét chỉ vì mẹ mình thích. 2 năm sau mới dám nghỉ. Giờ mình làm lại từ đầu, và mình nhẹ lòng hơn rất nhiều.
4 tháng trước
Bạn không cô đơn đâu. Có rất nhiều người như bạn đang cố gắng sống sao cho ‘vừa lòng’ người khác mà quên mất bản thân
4 tháng trước
Mình từng trượt đại học, từng nghe câu: ‘Mày làm bố mẹ nhục mặt’. Mãi sau này mới hiểu, họ cũng chỉ lo cho mình thôi. Nhưng đau thì vẫn đau.
4 tháng trước
Có những lúc chỉ cần bố mẹ nói ‘Cứ làm điều con thấy đúng’, là mình đã thấy đủ rồi. Nhưng tiếc là câu đó chưa bao giờ đến.
4 tháng trước
Mình 23 tuổi rồi, ra trường rồi, đi làm rồi... mà vẫn bị áp lực từ kỳ vọng của gia đình. Nó không dừng lại sau đại học đâu
4 tháng trước
Bố mẹ kỳ vọng, nhưng không phải lúc nào cũng hiểu mình cần gì. Đôi khi, thương không đúng cách lại thành gánh nặng
4 tháng trước
Câu 'không được phép sai' nghe đau lòng quá. Mình cũng từng sống trong áp lực giống vậy, rất hiểu cảm giác đó.
4 tháng trước

Bài viết liên quan