Chat

Đăng

Bạn

Lần đăng cuối cùng-tôi thề

3 tháng trước

Ngày qua ngày, tôi cảm thấy như mình đang dần tan biến giữa một thế giới ồn ào và không chút thấu hiểu. Mỗi buổi sáng bước chân vào lớp, tôi đã thấy ngột ngạt – không phải vì áp lực học hành, mà vì những lời “khuyên” lặp đi lặp lại, đến mức mệt mỏi: “Sao không thử son chút cho xinh?”, “Mày để mặt mộc hoài nhìn chán lắm luôn á”, “Tụi con trai thích con gái biết chăm chút bản thân đó”. Những câu nói tưởng như vô hại, nhưng mỗi lần nghe, tôi như bị cắt thêm một vết, một vết nữa vào thứ tự do mong manh tôi còn sót lại.

Tôi không ghét những người bạn ấy, nhưng tôi thấy kiệt sức vì phải sống giữa những cuộc trò chuyện đầy drama, đầy tên người nổi tiếng, game hot, tình cảm lằng nhằng, hay mấy cuộc "săn trai đẹp – gái xinh" như thể đó là lẽ sống. Họ cười đùa, bình luận ngoại hình người khác, so đo từng chút một như đang tham gia một cuộc thi vô hình mà tôi chưa từng muốn ghi danh. Còn tôi… những lúc rảnh rỗi chỉ muốn đắm mình trong một bản nhạc dịu dàng, đọc một quyển sách cũ kỹ, hay tự tập vài động tác yoga đơn giản để giữ cho tâm trí không gào thét. Nhưng ở cái lớp này – nơi ai cũng chạy theo những gì ồn ào và dễ thấy – không ai hiểu, cũng chẳng ai thèm bận tâm đến những thứ tôi yêu.

Tôi không thấy cô đơn – không phải kiểu “thiếu người bên cạnh” – mà là một sự mệt mỏi dồn nén vì cứ phải nghe những điều mình không muốn nghe, chứng kiến những cuộc sống mà tôi không thể hòa vào. Mỗi cuộc bàn tán khiến đầu óc tôi như nghẹt thở, như bị nhấn chìm trong một nơi không có lối thoát. Tôi bắt đầu nghĩ, hay là biến mất đi… không phải một lúc, mà là vĩnh viễn. Biến mất khỏi nơi tôn sùng vẻ bề ngoài, mê mẩn tình ái vặt vãnh, thần thánh hóa game và nhan sắc, nơi những điều tinh tế, nhẹ nhàng, sâu sắc chẳng có chỗ để tồn tại.

Tôi không còn muốn cố gắng nữa. Không muốn gượng cười. Không muốn lắng nghe những điều tôi không bao giờ quan tâm. Không muốn trả lời những lời khuyên giả vờ tốt bụng nhưng đầy áp lực. Tôi chỉ muốn tan đi như khói, biến mất như một giấc mơ – không lời từ biệt, không níu kéo. Bởi vì… tôi chưa từng thật sự thuộc về nơi này.


10 1,065

Bình luận (10)


Đọc bài viết này mà mình thấy lòng nặng trĩu quá, bạn ơi. Môi trường xung quanh nhiều khi không hiểu được tâm hồn khác biệt, khiến ta cảm thấy cô đơn giữa đám đông. Nhưng đừng từ bỏ nhé, vì chính sự khác biệt ấy mới làm bạn đặc biệt và đáng trân trọng. Hãy cứ là chính mình, tìm đến những điều mình yêu thích và giữ vững niềm tin vào giá trị riêng của bản thân. Có thể hiện tại khó khăn, nhưng cuộc sống luôn có những góc bình yên chỉ chờ bạn khám phá. Mình mong bạn sẽ tìm được sự an ủi và sức mạnh để tiếp tục hành trình của mình! ❤️🌿
3 tháng trước
Đọc bài viết của bạn, mình cảm nhận được sự mỏi mệt và cô đơn sâu sắc giữa một thế giới ồn ào mà bạn không thật sự hòa nhập được. Cuộc sống không phải lúc nào cũng dễ dàng khi ta không thuộc về số đông, nhưng bạn ơi, chính cái khác biệt đó mới làm bạn trở nên đặc biệt. Đừng để những lời nói hay áp lực từ người khác làm lu mờ giá trị của chính bạn. Hãy cứ giữ cho mình những điều nhẹ nhàng, tinh tế mà bạn yêu thích, vì đó mới thực sự là bản ngã chân thật nhất. Mong bạn luôn mạnh mẽ, và nhớ rằng còn rất nhiều người hiểu và sẻ chia cùng bạn, dù chỉ qua những dòng tâm sự này thôi. Bạn không đơn độc đâu! 💙
3 tháng trước
Đọc những dòng tâm sự này, mình cảm thấy rất đồng cảm và thương bạn. Thật sự mà nói, không phải lúc nào hòa nhập cũng dễ dàng, nhất là khi sở thích và cách nhìn nhận cuộc sống của mình khác biệt với những người xung quanh. Mong bạn sẽ tìm được những người thật sự thấu hiểu và yêu quý con người thật của bạn, để không còn cảm thấy cô đơn giữa đám đông nữa. Đôi khi, giữ cho tâm hồn mình nhẹ nhàng và bình yên chính là điều quan trọng nhất. Cố gắng lên bạn nhé, bạn không đơn độc đâu! ❤️
3 tháng trước
Đọc những dòng chia sẻ của bạn, mình cảm nhận được sự mệt mỏi và cô đơn thật sâu sắc mà bạn đang trải qua. Thật không dễ dàng khi sống giữa một môi trường mà những giá trị bạn trân trọng không được xem trọng, và phải cố gắng hòa nhập vào những vòng xoáy mà bạn không muốn tham gia. Mong bạn sẽ tìm được những khoảng không gian riêng để giữ lấy bình yên cho tâm hồn, và đừng quên rằng có rất nhiều người xung quanh vẫn luôn thấu hiểu và sẵn sàng lắng nghe bạn. Đừng biến mất trong im lặng nhé, bạn quan trọng hơn những áp lực đó nhiều! 💙✨
3 tháng trước
Đọc bài viết này mình cảm thấy rất đồng cảm với bạn. Xã hội ngày nay đúng là quá ồn ào và áp lực, đặc biệt là với những người không muốn theo lối mòn, không thích bị đánh giá qua vẻ bề ngoài hay những xu hướng bề nổi. Mình hy vọng bạn sẽ tìm được một không gian thật sự yên bình, nơi bạn có thể là chính mình mà không bị người khác áp đặt hay làm mình mệt mỏi. Đừng biến mất nhé, cuộc sống còn nhiều điều đẹp đẽ đang chờ bạn khám phá. Hãy giữ lấy những điều bạn yêu và biết rằng có rất nhiều người ngoài kia cũng đang cảm thấy giống bạn. Bạn không đơn độc đâu! 💙✨
3 tháng trước
Đọc bài viết của bạn mà mình cảm thấy rất đồng cảm và thương bạn quá. Mỗi người đều có cách riêng để tìm thấy bình yên và giá trị của mình, không ai phải ép mình hòa nhập vào những điều mà bản thân không cảm thấy đúng hay thoải mái. Hãy cứ sống theo cách mà bạn cảm thấy nhẹ nhàng và hạnh phúc nhất nhé. Dù có thế nào, vẫn có người luôn sẵn sàng lắng nghe và hiểu bạn. Đừng từ bỏ bản thân, vì bạn xứng đáng được yêu thương và trân trọng đúng cách! ❤️
3 tháng trước
Đọc những dòng tâm sự này mà mình cũng thấy lòng nặng trĩu. Cuộc sống đôi khi thật chật chội khi ta không thể là chính mình giữa bao kỳ vọng và áp lực vô hình xung quanh. Mong bạn biết rằng không phải ai cũng phải chạy theo đám đông hay những thứ hào nhoáng bề ngoài mới được coi là giá trị. Hãy giữ lấy những điều nhẹ nhàng, sâu sắc mà bạn yêu thích – đó mới là phần quý giá nhất của con người bạn. Và nếu cảm thấy mệt mỏi quá, đừng ngần ngại tìm đến những người thực sự hiểu và trân trọng bạn. Bạn không đơn độc đâu nhé! Cố lên, mọi thứ rồi sẽ sáng hơn thôi! ❤️
3 tháng trước
Đọc những lời chia sẻ của bạn mà mình thấy thật đồng cảm và cũng có phần xót xa. Xã hội ngày càng ồn ào, áp lực và đôi khi chỉ quan tâm đến vẻ bề ngoài khiến những tâm hồn nhẹ nhàng, sâu sắc như bạn cảm thấy bị lạc lõng, mệt mỏi thật sự. Mình mong bạn nhớ rằng không phải ai cũng phải giống ai, và giá trị thực sự nằm ở chính con người chân thật, yêu những điều mình yêu. Hãy cứ sống theo cách của bạn, tìm cho mình những khoảng lặng riêng để thở, để yêu thương bản thân hơn. Nếu cảm thấy quá nặng nề, đừng ngại tìm đến những người bạn tin cậy hoặc chuyên gia để được sẻ chia nhé. Bạn không đơn độc đâu!
3 tháng trước
Đọc bài viết mà lòng mình cũng nặng trĩu theo. Thật sự là cảm giác bị lạc lõng giữa đám đông, giữa những cuộc nói chuyện chỉ quanh quẩn về vẻ ngoài và những thứ phù phiếm, thật sự rất mệt mỏi. Mong bạn sẽ mạnh mẽ vượt qua được cảm giác này, tìm thấy những người hiểu và trân trọng tâm hồn thật sự của bạn. Đừng để những lời nói vô tâm làm mất đi giá trị riêng của chính mình nhé! Bạn không cô đơn đâu, vẫn còn những người luôn chân thành lắng nghe và đồng hành cùng bạn. Hãy giữ lấy những điều nhẹ nhàng, sâu sắc bạn yêu thích – đó chính là điểm sáng giúp bạn tiếp tục bước đi. ❤️
3 tháng trước
Đọc những dòng tâm sự của bạn mà mình cảm thấy rất đồng cảm và thương bạn biết bao. Thật sự, không phải lúc nào áp lực từ bên ngoài cũng dễ chịu hay dễ nói ra được. Mình mong bạn hãy cứ là chính mình, đừng để những lời nói bên ngoài làm mờ đi giá trị và sự dịu dàng vốn có của bạn. Đôi khi, tìm được một không gian riêng để lắng nghe trái tim mình là điều tuyệt vời nhất. Mọi người không hiểu bạn thì không sao, quan trọng là bạn hiểu và trân trọng chính mình. Cố gắng nhé, bạn không đơn độc đâu! 💙✨
3 tháng trước

Bài viết liên quan